chương 108 : hai vòng nhớ trướng

p/s:
trướng = kế toán, tính toán sổ sách
trướng pháp = phương pháp tính toán sổ sách

” Biện pháp gì?” Liêm Ti nghi hoặc hỏi, lần này nghi hoặc là thật lòng, hắn thật sự không biết Vân Tả Ý có biện pháp gì.

” Khụ, là như vầy.” Vân Tả Ý bị Liêm Ti nhìn có điểm không được tự nhiên, ho nhẹ một tiếng chuyển hướng nói với Trương lão đang đứng bên cạnh chờ nghe hắn, ” Trương lão, sổ sách này là dùng trướng pháp nhớ đơn thức.”

” Cái gì là đơn thức nhớ trướng pháp?”

Nhìn đến Trương lão trong mắt nghi hoặc, Vân Tả Ý đành phải thêm một bước giải thích,” Trướng pháp nhớ đơn thức chính là đem các hạng mục kinh tế nghiệp vụ phát sinh, ách, chính là đem các hạng mục thu chi ngươi cần phải nhớ ghi chép trong một bản chung.”

Vân Tả Ý sau khi nói xong nhìn về phía Trương lão, nghĩ muốn xác nhận hắn hiểu chưa.

Trương lão đầu tiên là cúi đầu trầm tư, sau đó ngẩng đầu nhìn Vân Tả Ý, có chút đăm chiêu nói:” Tiểu lão nhân nghe hiểu, nguyên lai chúng ta ghi nhớ sổ sách gọi là đơn thức nhớ trướng pháp, bất quá tên này thật đúng là không được tự nhiên….đơn thức nhớ trướng, đan thức nhớ trướng…… gọi nhiều lần cảm giác nghe tốt hơn nhiều……”

Vân Tả Ý gặp Trương lão nghe hiểu liền tiếp tục nói ” Ta từng xem qua có người dùng hai vòng nhớ trướng pháp để quản lý sổ sách.”

Lần này Vân Tả Ý không đợi Trương lão đưa ra nghi vấn liền tự giác giải thích:” Hai vòng nhớ trướng pháp chính là đem hạng mục cần nhớ ghi chép ở đồng thời hai hoặc hơn hai bản khác nhau…… Dưới trong sự quản lý này, mỗi hạng giao dịch sẽ làm ít nhất hai bản kê khai bị ảnh hưởng ……”

Trương lão lắng nghe Vân Tả Ý nói đến một nửa thì đã bắt đầu duy trì miệng há to, trừng trừng con ngươi bộ dáng suy nghĩ, thẳng đến Vân Tả Ý nói xong một hồi lâu sau vẫn mất hồn thì thào tự nói:” hai vòng… nhớ trướng…… hai vòng nhớ trướng…… Hai sổ sách……”

Liêm Ti đăm chiêu nhìn Vân Tả Ý , hắn không phải rất quen thuộc với tính toán sổ sách, nhưng theo Vân Tả Ý nói ra hai lần nhớ giá trị thật lớn, hơn nữa xem Trương lão biểu hiện, chỉ sợ hắn nói phương pháp giá trị còn siêu hơn hắn tưởng tượng. Bất quá…… Hắn vì sao đem loại phương pháp này tiết lộ cho bọn họ chứ?

” Ta đã biết.” Trương lão đột nhiên hét lớn, kích động nhảy đến trước mặt Vân Tả Ý, hơi hơi run rẩy nói:” Nếu dùng loại phương pháp này, sổ sách của chúng ta sẽ càng rõ ràng, có thể ghi chép càng nhiều gì đó…… Ha ha, ta như thế nào không nghĩ đến chứ, hai cái sổ sách, hai cái sổ sách……”

Trương lão như trước nhớ kỹ từ ngữ vừa mới biết đến này, bỗng nhiên Trương lão mạnh mẽ ngẩng đầu, vội vàng hỏi Vân Tả Ý :” Công tử, loại phương pháp này ngươi từ đâu nhìn đến? Ngươi đã dùng qua phương pháp này sao? Có thể dạy cho ta không?”

Không hổ là làm vài thập niên kế toán, vừa nghe liền hiểu được ý tứ, Vân Tả Ý thầm than. Nhìn ánh mắt Trương lão nóng bỏng đốt cháy, Vân Tả Ý cũng không hảo cự tuyệt, dù sao khi hắn nói ra loại phương pháp này, chính là muốn truyền thụ cho bọn hắn, nên gật đầu nói:

” Ta từ một lão tiên sinh xem qua, bởi vì cảm thấy nó rất thực dụng, liền đi theo lão tiên sinh học một đoạn thời gian, đương nhiên có thể dạy cho ngươi.”

” Thật sự. Tiểu công tử, tiểu lão nhân rất, thật sự là rất cảm tạ ngươi.”

Trương lão cơ hồ phiếm ra nước mắt, hắn làm trướng phòng tiên sinh nửa đời người, sớm đã nảy sinh cảm tình với trướng nghiệp, không ngờ ở sinh thời học được phương pháp nhớ trướng tốt như vậy, hắn cảm thấy cuộc đời thật mỹ mãn.

” Chúng ta khi nào thì bắt đầu học, hiện tại bắt đầu được không?” Trương lão thu thập xong tâm tình, khẩn cầu mà vội vàng nói với Vân Tả Ý.

Vân Tả Ý bị tình cảm nóng cháy trong ánh mắt của Trương lão cuốn hút. Loại ánh mắt này, kiếp trước hắn cũng từng từng có, hắn cũng từng đối với bản chép tay của sư phụ lộ ra ánh mắt như vậy. Khi đó, tình yêu võ công của hắn vượt qua hết thảy…… Trương lão là thật tâm nhiệt tình yêu thương chức nghiệp của mình a. Hoàn hảo chương trình học môn tài vụ kế toán là môn bắt buộc của tất cả giám đốc lớn nhỏ ở kiếp trước, hắn vì làm tốt vỏ bọc tổng giám đốc cũng thực sự tiến tu quá cửa này. Các tri thức về tài vụ và kế toán, hắn đều học bảy bảy tám tám phần, nếu không hắn thật sự thẹn với nhiệt tâm nóng cháy của Trương lão.

” Có thể, ách, Liêm Ti……” Vân Tả Ý đáp ứng xong mới phát hiện Liêm Ti đã muốn bị bọn họ quên đi thật lâu, không khỏi có chút xấu hổ. Dù sao không có khách nhân nào đem chủ nhân chân chính bỏ qua một bên, lại cùng hạ nhân tán gẫu sôi nổi.

” Ha ha……” Liêm Ti thấy bộ dáng Vân Tả Ý, trước cười khẽ hai tiếng tỏ vẻ mình không thèm để ý, sau mở miệng nói :” Duy Gia, ngươi hiện tại liền dạy đi, nếu không lão nhất định không sẽ không sống yên ổn, vừa lúcnhân tiện giáo dạy ta luôn.”

” Ha ha…..” Trương lão nghe xong ngượng ngùng cười gượng.

Vân Tả Ý khẽ gật đầu, sau đó bắt đầu chỉ dạy hai người. Hoàn hảo Vân Tả Ý từng làm sư phụ phụ đạo trong nhiệm vụ thăng cấp năm hai, kinh nghiệm chỉ giáo đã có.

” Kỳ thật phương pháp hai vòng nhớ trướng trừ bỏ ưu điểm mà Trương lão đã nói, còn có thể rõ ràng phản ánh chân tướng của trướng mục, không thể làm giả sổ sách, lấy kiểm tra vay mượn kim ngạch hai bên bằng nhau hay không đến phán đoán…… ưu điểm…… Hai vòng nhớ trướng lấy ‘nợ’ ‘ mượn’ làm……” thanh âm trong trẻo nhẹ nhàng giải thích nguyên lý mượn tiền trong ngành kế toán.

Liêm Ti cùng Trương lão đều nghe cực kỳ chăm chú, thỉnh thoảng đối với từ ngữ khó hiểu đưa ra nghi vấn, Vân Tả Ý cũng giải đáp thậ sự như một nhà giáo . Hai người chăm học, có thể nói tiến độ bay nhanh.

” Nếu các ngươi dùng cách trên để tính sổ sách, tin tưởng Phi Yến Lâu sẽ rất khó làm giả trướng, cho dù làm, cũng có tỷ lệ rất lớn có thể tra ra vấn đề, dù sao hai vòng nhớ trướng pháp cho nhau liên hệ……”

Theo dạy hai người, cảm giác quen thuộc làm sư phụ cùng làm Hội trưởng của Vân Tả Ý đã trở lại, bất tri bất giác liền khôi phục phong phạm trước kia. Nếu lúc này Liêm Ti hay Trương lão quá ngu ngốc, Vân Tả Ý sẽ không lưu tình chút nào trừng mắt chặt chém, uy lực của nó cùng khi đó chỉ tăng không giảm.

Liêm Ti cũng cảm giác Vân Tả Ý rõ ràng biến hóa, âm thầm kỳ quái, trước kia Duy Gia tuy rằng cg có chút lạnh lùng, nhưng cũng không có nghiêm trọng sát khí như vậy a. Sao hiện tại hắn đột nhiên biến hóa nhiều như thế?

Lúc này Vân Tả Ý mẫn cảm đã nhận ra Liêm Ti lơ đãng, mặt không chút thay đổi đến bên Liêm Ti, lạnh lùng nói,” Liêm Ti, đem lời ta nói vừa rồi lặp lại một lần.”

“……” Liêm Ti……

……

Cuối cùng Liêm Ti vì lâm thời nảy lòng tham muốn thử Vân Tả Ý, hoàn toàn bị bài giảng của Vân Tả Ý cuốn bay đi. Liêm Ti thẳng đến buổi tối sắp đi ngủ mới nhớ tới mục đích ban đầu của mình nhưng rất nhanh liền lại bị hai vòng nhớ trướng bao phủ đầu óc.

chương 109 tìm được

p/s: vô sự không đăng tam bảo điện = ý nói không có việc thì không làm

Hai ngày này, bọn hạ nhân trong Liêm phủ đều cảm thấy thời tiết tại Liêm phủ thần kỳ tốt. Nguyên nhân ? Đương nhiên bởi vì lão gia của họ hai ngày nay tâm tình thần kỳ nắng.

Liêm Ti từ khi học xong trướng pháp, làm cho Trương lão truyền thụ đi xuống, hơn nữa hạ lệnh tất cả sản nghiệp của Liêm gia đều lập tức sửa dùng loại nhớ trướng pháp này. Những sổ sách trọng yếu trước kia hoặc những sổ sách nghi ngờ có vấn đề cũng làm cho Trương lão dùng trướng pháp mới ghi chép lại một lần nữa.

Các cửa hàng dùng hai vòng nhớ trướng pháp tạm thời chưa thấy rõ ràng hiệu quả ưu việt, dù sao thời gian sử dụng quá ngắn, có nhiều người chưa sử dụng quen , nhưng phương pháp này cũng làm cho Trương lão tra ra không ít vấn đề. Liêm Ti nương theo cơ hội này tra được triệt để, diệt trừ rất nhiều sâu mọt trong Liêm gia.

……

” Duy Gia.” Nhìn người xuất hiện trước mặt mình, Liêm Ti không tự giác lộ ra tươi cười, dù sao Duy Gia rất ít chủ động tìm đến hắn.

Vân Tả Ý gật đầu chào Liêm Ti, trong lòng tự hỏi nên mở miệng như thế nào cho tốt.

” Duy Gia, tới tìm ta có chuyện gì sao? Ngươi chính là vô sự không đăng tam bảo điện a.” Trải qua một đoạn ngày ở chung, Liêm Ti đã hiểu biết tính cách Vân Tả Ý.

” Liêm Ti, đa tạ ngươi mấy ngày nay chiếu cố, ta nghĩ ta nên ly khai.” Vân Tả Ý trực tiếp sảng khoái mở miệng, không thể tái ở đây nữa, Ảnh không biết đã gấp thành dạng gì rồi.

” A?”

Tuy rằng đây là lần thứ hai Vân Tả Ý đưa ra lời rời đi, nhưng Liêm Ti vẫn không thể thích ứng. Trong ý thức của hắn không có ý niệm Vân Tả Ý sẽ chủ động rời đi, nhưng sau khi Vân Tả Ý thật sự nói ra, lại liều mạng nghĩ biện pháp đem Vân Tả Ý lưu lại. Nhất là khi Vân Tả Ý nói ra hai vòng nhớ trướng pháp, Liêm Ti cảm thấy làm như thế càng thêm tất yếu. Bất quá hiện tại làm sao bây giờ, nên tìm biện pháp nào đem hắn lưu lại ?

Liêm Ti dưới tình thế cấp bách nghĩ không ra biện pháp gì, lại không thể bắt Vân Tả Ý đợi lâu, cuối cùng đành phải sử dụng chiêu riêng:” Duy Gia huynh đệ đột nhiên muốn đi, ta còn chưa chuẩn bị sẵn sàng đâu. Không bằng như vậy đi, Duy huynh đệ ngày mai hãy rời đi, làm cho ta vì Duy Gia huynh đệ chuẩn bị tiệc tiễn biệt.”

Này, bởi vì Liêm Ti đưa ra lý do hợp tình hợp lý, Vân Tả Ý đành phải chấp nhận, đáp ứng lưu thêm một ngày.

……

Vân Tả Ý đi rồi Liêm Ti nhìn trên bàn này quyển sách, đột nhiên cảm thấy được tâm phiền ý loạn, cũng nhìn không được nữa, mãn đầu óc đều muốn Duy Gia vì cái gì hội rời đi.

Lần này Liêm Ti cùng lần trước giống nhau, hoàn toàn nghĩ không rõ vì sao Duy Gia muốn rời đi. Là bởi vì hắn đã tìm thấy hoặc lấy đến thứ hắn muốn gì đó sao?

Chính là không có khả năng a. Hành động mỗi ngày của Duy Gia đều bị nghiêm mật giám thị, hắn không phát hiện điều gì khả nghi.

Chẳng lẽ là cái kia? Liêm Ti đột nhiên nghĩ đến ngày nào đó nam sủng dưới tình huống hoàn toàn không cảm giác mạnh mẽ bạt tai bản thân. Hắn đã dùng phương pháp bí mật khống chế hai trạm gác ngầm sao?

Liêm Ti vụt đứng lên, bước nhanh qua lại trong phòng. Còn có hai vòng nhớ trướng pháp, hắn là xuất phát từ mục đích gì nói cho hắn biết chứ? Tuy rằng hai vòng nhớ trướng pháp hiện tại xem ra không có chỗ hỏng, nhưng là lâu dài ai biết có thể xuất hiện một ít tai họa ngầm mà mình không biết hay không?

Liêm Ti hiện tại đã có điểm hối hận tùy tiện dùng trướng pháp Vân Tả Ý truyền thụ. Nếu Vân Tả Ý biết ý tưởng hiện tại trong lòng Liêm Ti, nhất định sẽ càng hối hận đã đem trướng pháp dạy cho hắn.

Kỳ thật Liêm Ti nghĩ không thông như vậy hoàn toàn bởi vì ấn tượng ban đầu của hắn là Tả Ý đến quấy phá, nếu không hắn nhất định rất dễ dàng nhận ra Vân Tả Ý không phải người do đối thủ hắn phái tới.

Bất quá chuyện này cũng không thể trách hắn hoài nghi, dù sao Vân Tả Ý trên người có nhiều điều khó giải lắm. Ở trên đường đột nhiên gặp được một người bị xà độc cắn, hơn nữa người nọ là tuyệt sắc giai nhân, mỹ nhân kế cùng khổ nhục kế đều có thể suy ra.

Điểm đáng ngờ thứ nhất: người nọ bị trúng độc xà cư nhiên dưới tình huống không được cứu trị mà hồi phục. Điểm đáng ngờ thứ hai: người nọ rõ ràng không có võ công, lại có thể dễ dàng khống chế nhóm nam sủng……

” Thanh Diêu.” Liêm Ti phiền táo cau mày kêu.

” Gia.” Thanh Diêu vội vàng từ ngoài cửa tiến vào.

” Ngươi đi hỏi người phụ trách giám thị Duy Gia có đột nhiên bị mơ hồ linh tinh gì hay không, bắt bọn họ nghĩ kỹ lại.” Liêm Ti hồi tưởng lời khai từ hai nam sủng bị trúng chiêu kia.

“Vâng, gia.”

” Chờ chút .” Liêm Ti nghĩ nghĩ lại bảo Thanh Diêu,” Ngươi làm cho Trương lão cân nhắc kỹ một chút hai vòng nhớ trướng pháp, xem trong đó có cái gì ….lỗ hổng hay phi pháp không.”

“Vâng.” Thanh Diêu lĩnh mệnh đi.

……

Lúc này hai người đều không có chú ý tới ngoài cửa sổ bay nhanh một bóng đen.

……

Vân Tả Ý trở lại phòng, bắt đầu nhắm mắt tu luyện tinh thần lực, đợi ngày mai đến……

……

Không biết qua bao lâu, Vân Tả Ý đột nhiên cảm thấy vòng tinh thần lực bên ngoài bị dao động, hơn nữa rất quen thuộc dao động. Vân Tả Ý mạnh mẽ mở to mắt:” Ảnh Nhất?”

Bóng đen chậm rãi biến rõ ràng trước mặt Vân Tả Ý. Người tới một thân trang phục màu đen bó sát người, màu cùng tóc màu xám sậm, tuy rằng ánh mắt sắc bén lạnh băng, ngoại hình cũng cực kỳ xuất sắc, nhưng lại tồn tại cảm giác cực kỳ mỏng manh, giống như tùy thời đều có thể biến mất trong không khí……

” Ảnh Nhất, ngươi tìm được ta rồi.” Vân Tả Ý nhịn không mỉm cười. Tại tinh cầu xa lạ này Ảnh Nhất có thể tính như người thân cận nhất, Vân Tả Ý nhìn đến hắn có thể nào mất hứng chứ.

Ảnh Nhất nhìn thấy Vân Tả Ý, trong chớp mắt cảm thấy mấy ngày qua phiêu bãi không chừng tâm rốt cục bình yên.

Tìm được rồi…… Hắn rốt cục tìm được rồi. Ảnh Nhất kích động thiếu chút nữa xông lên phía trước ôm người nọ vào lòng, nhưng khi chân vừa bước ra trong nháy mắt lại nhanh chóng trở về. Hắn không thể, bởi vì…… hắn chính là ảnh vệ của người nọ……

” Ảnh Nhất, mấy ngày này…… thật xin lỗi.” Vân Tả Ý nhìn khuôn mặt Ảnh Nhất rõ ràng gầy yếu một vòng, thực cảm động cũng thực áy náy, sớm biết rằng như vậy sẽ không tùy tiện đi ra ngoài dạo.

Ảnh Nhất không nói gì thêm, chỉ là tiến lên đưa tay khoát lên vai Vân Tả Ý.

” Khoan đã.” Vân Tả Ý nhìn đến tư thế này vội vàng nói.

Chuyện gì? Dùng ánh mắt không tiếng động hỏi.

” Ta cùng chủ nhân nơi này còn chưa nói lời từ biệt, mấy ngày nay ta vẫn ở đây, hắn rất chiếu cố ta.” Vân Tả Ý giải thích.

Một bên giải thích, hắn một bên tìm giấy bút. Hắn cũng không muốn đi giáp mặt nói lời từ biệt, bởi vì rất phiền toái, sẽ phát sinh nhiều vấn đề, cho nên thầm nghĩ viết tờ giấy nói một tiếng, miễn cho làm cho người ta không biết hắn như thế nào không thấy.

Chính là đợi khi tìm được tờ giấy, Vân Tả Ý mới phát hiện mình không biết viết chữ nơi này, bây giờ phải làm sao a? Viết chữ khác Liêm Ti lại xem không hiểu, vậy viết cùng không viết có gì khác nhau?

‘Chủ nhân nơi này’, Ảnh vừa nghe đến từ này ánh mắt hơi hơi mị lên, nhưng Vân Tả Ý không chú ý tới. Ảnh Nhất vừa thấy Vân Tả Ý cầm giấy bút trên tay không động thủ liền biết hắn gặp vấn đề, chủ động tiến lên tiếp nhận bút ” Ta viết cho.”

” Cám ơn.” Vân Tả Ý nói lời cảm ơn, vội vàng giao cho Ảnh Nhất, nói:” Chỉ cần viết: ‘ta đi trở về, chớ lo lắng’ là được.”

Ảnh chấm mực viết rất nhanh vài chữ, bất quá chữ kia có giống lời nói của Vân Tả Ý hay không chỉ có Ảnh Nhất biết.

” Tốt lắm Ảnh Nhất, chúng ta đi thôi.”

Ảnh gật đầu, tiến lên vòng vai Vân Tả Ý, liền rít lên một tiếng, tiêu thất.

……

Đương nhiên, lời thề của Ảnh Nhất lúc trước sẽ đánh mông Vân Tả Ý đã hoa hoa lệ lệ vô tung vô ảnh, ngay cả nhắc cũng chưa nhắc tới.

……

chương 110 trở về


p/s:
đại trù = đầu bếp lớn
Trù nghệ = nghề nấu ăn

Ảnh cùng Vân Tả Ý trở lại nhà Đại Ngưu. Đại Ngưu rất vui mừng trên mặt tràn đầy tươi cười.

Trong thời gian Vân Tả Ý mất tích, nhà gỗ vẫn duy trì trạng thái khi hắn còn ở, không nhiễm một hạt bụi nhỏ, hiển nhiên đã mất rất nhiều công phu.

” Đại Ngưu, cám ơn ngươi.” Vân Tả Ý chân thành nói lời cám ơn.

” Ha ha, tiểu công tử ngươi đừng tạ ơn ta, ta chỉ là cảm thấy tiểu công tử nhất định còn trở về, nếu tiểu công tử sau khi trở về giống như lúc vừa tới không nơi để ngủ sẽ không tốt lắm, ha ha.” Đại Ngưu vuốt đầu ngượng ngùng nói.

Nhìn Đại Ngưu thuần phác đáng yêu , Vân Tả Ý cùng Ảnh Nhất đều nhịn không được mỉm cười lên.

……

Từ lúc Vân Tả Ý bị Ảnh Nhất tìm trở về sau, Ảnh Nhất không còn mỗi ngày đều chạy đi hái thuốc. Ngươi hỏi hắn làm gì sao ? Đương nhiên là cả ngày đi theo phía sau Vân Tả Ý một giây không rời.

Mặt khác nhà Đại Ngưu lại vừa nhiều thêm một người rảnh rỗi.

” Ngươi như thế nào lại tới nữa?” Vân Tả Ý nâng mày liếc liếc mắt một cái, sau đó quay lại quyển sách trên tay.

Lí Thính Toàn bị cái liếc mắt thoáng nhìn kia làm tim đập nhanh nhưng trên mặt bất lộ thanh sắc,” Ha ha…… Ta đến ăn cơm a, ai bảo ngươi nơi này có một siêu cấp đại trù đâu?”

Siêu cấp đại trù đương nhiên sẽ không là Vân Tả Ý , chỉ còn có Ảnh Nhất. Không nghĩ tới phải không, Ảnh Nhất bề ngoài là một lãnh khốc sát thủ, nhưng trù nghệ lại phi thường xuất sắc. Một ngày tam cơm của Vân Tả Ý đều do hắn phụ trách.

” Hừ” Vân Tả Ý hừ một tiếng sẽ không tái để ý tới hắn, đem tất cả lực chú ý vào quyến sách trong tay.

Ảnh vừa nhìn thấy Lí Thính Toàn đã tới, tuy rằng rất không hài lòng, nhưng vẫn đi làm thêm đồ ăn, ai biểu khi hắn tìm kiếm Vân Tả Ý khiếm thượng Thính Toàn một nhân tình chứ.

Lí Thính Toàn xưa nay đều là loại tự lai thục nhân, không ai quản lý hắn, hắn làm theo ý mình thực tự tại.

Hắn đầu tiên là nghiên cứu chén trà trên tay, thỉnh thoảng phát ra tiếng chậc chậc khen ngợi. Nghiên cứu xong chén trà, hắn lại bắt đầu nghiên cứu mặt bàn sáng bóng của bàn gỗ, đánh giá mặt bàn cần phải bao nhiêu công lực mới có thể làm được. Nghiên cứu cái bàn xong, đi nghiên cứu phòng ở……

Đến cuối cùng, hắn đem tất cả có thể nghiên cứu gì đó đều nghiên cứu xong rồi, nhưng cũng không gặp có người trả lời hắn, rốt cục kiềm chế không được, Lý Thính Toàn tiến đến bên cạnh Vân Tả Ý , ánh mắt nhìn thẳng quyển sách:” Ha ha, Vân đại thiếu gia đang đọc sách gì đấy?”

Vân Tả Ý hơi hơi nhíu mày, như cũ không trả lời hắn.

Lý Thính Toàn không ngừng cố gắng,” Nga, nguyên lai là Kinh Thơ a, tại hạ đối với Kinh Thơ cũng có chút hiểu biết, không bằng hai ta đến làm thơ, thế nào?”

Vân Tả Ý lần này ngẩng đầu, nhìn Lý Thính Toàn một cái, lại cúi đầu đọc sách.

Lí Thính Toàn bị ánh mắt kia đả kích thật to, không cam lòng hỏi:”Sao chứ? Ta nói không đúng sao? Vì sao nhìn ta như vậy? .”

“……”

” Uy, ngươi nói a……”

“……”

” Tốt, ngươi không nói, ta đây liền vẫn hỏi, hỏi đến khi ngươi nói mới thôi……”

“……”

……

Vân Tả Ý rốt cục không chịu nổi quấy nhiễu, ngẩng đầu lên nhìn Lý Thính Toàn :” Ta đang học chữ.”

Cái gì? Học chữ? Lý Thính Toàn trong lúc nhất thời không có cách nào thu nhận tin tức đầy kích thích này, ngốc trễ nhìn Vân Tả Ý .

Ừ, rốt cục đã im lặng. Vân Tả Ý sau khi đả kích người ta một cách toàn vẹn, rất không có đạo đức lại cúi đầu đọc sách.

” Uy, Vân đại thiếu, ngươi nhất định đang gạt người đi. Ngươi sao có thể không biết chữ chứ ?” Lý Thính Toàn một hồi lâu sau mới hồi phục tinh thần, vẫn là không tin, chất vấn. Hắn vô luận như thế nào cũng không dám tưởng tượng tuyệt thế thiếu niên trước mặt hắn cư nhiên dốt đặc cán mai.

” Ta chưa nói ta biết chữ.”

Bị Lý Thính Toàn ồn ào không có cách nào khác chuyên tâm đọc sách, Vân Tả Ý bất đắc dĩ ngẩng đầu lên. Lúc này thấy Lý Thính Toàn bộ dáng ngơ ngác, tâm muốn trêu đùa hứng lên, biểu tình đột nhiên biến đổi rất đau thương:

” Ai~, ngươi nghĩ rằng ta không muốn biết chữ sao? Nếu không phải lúc nhỏ trong nhà bần cùng, ngay cả ăn đều ăn không đủ no, làm sao có tiền đi đọc sách chứ, ta……”

Giây phút tiếp theo, Vân Tả Ý phát huy xuất sắc khả năng diễn xuất, đem thân thế của mình nói ra bi thảm vô cùng. Tuy rằng hắn chỉ có nhíu mày đau thương, dùng ngữ khí bình thản kể ra, nhưng là so với người khác vừa khóc lại nháo kể ra còn rất thật hơn.

Lý Thính Toàn thương tiếc nhìn thiếu niên đối diện vẻ mặt đau thương. Aizz, hắn nhất định đã chịu nhiều đau khổ, bằng không lấy hắn hiểu biết, thiếu niên đối diện tuyệt đối sẽ không dễ dàng trước mặt người khác lộ ra biểu tình yếu ớt như thế này đâu…… Nghĩ đến thân thể bệnh tật của Vân Tả Ý , Lý Thính Toàn không tự chủ được bắt đầu liên tưởng, thân thể hắn có phải cũng do cuộc sống bi thảm khi còn bé tạo thành hay không……

Khi Vân Tả Ý đang kể ra đoạn ‘kiếp sống thơ ấu bi thảm’, Ảnh tiến vào đưa đồ ăn. Khi nhìn đến bộ dáng Vân Tả Ý trong lòng hắn cũng đau xót, chính là khi nghe rõ nội dung Vân Tả Ý nói chuyện, chỉ còn lại rất ngạc nhiên.

Vân thị Thiếu chủ lúc nào thì tuổi thơ gặp qua nghèo túng như vậy ? Ảnh Nhất thần tình hắc tuyến, nhất là nghe tới Vân Tả Ý nói ‘phụ thân vì trả nợ, bán đi nhà cửa cùng ruộng vườn’ thì, Ảnh Nhất khóe miệng cũng bắt đầu xuất hiện trạng huống run rẩy, Ảnh không thể nhịn nổi nữa, buông đồ ăn rất nhanh rút lui.

Ảnh Nhất lúc gần đi ra ngoài lại quay đầu nhìn thoáng qua, thấy Lý Thính Toàn lắng nghe Vân Tả Ý với biểu tình căm giận bất bình.Ai, đồng tình ngươi, nếu không phải biết rõ ràng hoàn cảnh Vân Tả Ý trưởng thành, hắn cũng nhất định trốn không thoát vận mệnh bị lừa. Bất quá, Ảnh Nhất cười, không hổ là đại thiếu gia a, Thính Vũ Lâu lâu chủ cư nhiên khinh địch bị hắn lừa ngoạn ngục.

……

Liêm phủ, hôm sau.

Liêm Ti sớm liền thức dậy, vừa mới chuẩn bị nhích người đi gặp Duy Gia, thuộc hạ mà hắn an bài giám sát Duy Gia vội vàng chạy đến.

“Sao vậy, xảy ra chuyện gì?” Liêm Ti nhìn bọn họ quỳ gối trước mặt, cảm giác không ổn trong lòng dâng lên, không khỏi mày nhanh mi nhíu, trầm giọng hỏi.

Bọn họ run lên một chút, nhìn nhau thoáng qua, một người trong đó run rẩy mở miệng nói:” Hồi bẩm gia, mục tiêu giám thị biến mất, chúng thuộc hạ chỉ tìm được cái này trong phòng.” sau khi nói xong cầm tờ giấy đưa cho Liêm Ti.

Liêm Ti một phen đoạt lấy, cấp bách mở ra, đã thấy mặt trên chỉ có một câu như vậy:

‘Cách hắn xa một chút, nếu không — tự gánh lấy hậu quả.’

……

chương 101 lão Kiệt